Thống là đứa sống cũng không phải là quá ngăn nắp lắm đâu, kiểu như đồ thì để ở nơi tiện cho mình là được, quần áo phơi rồi thì rút vào rồi chồng thành 1 đống chưa cũng không có xếp lại cho gọn gàng đâu. Kiểu con trai mà, tiện với nhanh gọn là được nên nhiều thứ sẽ khá là vừa bộn 😆 (à mà trừ sắp xếp file công việc trên máy tính nha, cái này là bừa bộn thì có mà bất tỉnh 😂)
Nhưng hôm nay tớ đã dường như đã thấu hiểu một thứ, điều mà trước nay tớ cảm thấy rất là phiền và tốn thời gian – gấp quần áo. Tối nay nhà tớ có nướng đồ để ăn nên thường sẽ rất là khói, thế nên quần áo phải được dọn dẹp và gấp gọn gàng nếu như không muốn hôm sau mọi người tưởng mình ăn BBQ vào lúc 6h sáng. Thế là mình đã ẵm các tấn đồ lên lầu và quăng nó xuống giữa phòng. Và bằng một thế lực nào đó đã khiến mình chướng mắt với nó vì quá bừa bộn, điều mà bình thường mình sẽ ngó lơ =))))).
Thế là mình ngồi xuống và bắt đầu xếp từng chiếc áo sơ mi, nhưng điều kỳ lạ là mình thấy rất khác so với những gần trước đó vì những chiếc áo này đều do mình tự đi làm và tự mua được. Mình gấp từng chiếc, rồi lại từng chiếc một cách từ tốn, chậm rãi. Càng gấp mình lại càng cảm thấy nâng niu những chiếc áo này hơn, càng trân trọng nó hơn vì mình đã rất vất vả mới có thể tự bản thân mua được nó. Mình càng muốn nâng niu nó hơn để nó lâu cũ, lâu hư và mình bỗng nhiên nghĩ, có thể mẹ cũng đã rất nâng niu, quý trọng những bộ quần áo lúc trước mẹ mình mua cho đơn giản chỉ vì mẹ luôn muốn con trai mình không phải mặc những chiếc áo cũ, bị nhàu, gấp.
Và Thống nghĩ đến nếu sau này mình có con, mình sẽ dạy nó cách để xếp một chiếc áo sơ mi, áo thun và những chiếc quần đúng cách để giữ nó luôn mới, để con trông luôn thật tươm tất.